THẾ NÀO LÀ PHỤ NỮ XINH ĐẸP?

xinh đẹp là gì
xinh đẹp là gì

Ai đó đã nói rằng, phụ nữ bao thế hệ đều bị chiếm đoạt sự tự do về một thứ mà họ không bao giờ ngờ đến, đó là tiêu chuẩn về sự xinh đẹp! Xinh đẹp từ lâu đã là niềm khát khao và cũng đang dần trở thành nỗi ám ảnh của biết bao người phụ nữ hiện đại.

Ngày xưa, xinh đẹp được gói gọn trong hình ảnh của những người con gái đoan trang, hiền thục với suối tóc óng ả hay hàm răng đen nhánh. Ngày nay, cái đẹp vẫn bị bó buộc bằng tiêu chuẩn về làn da trắng không tì vết, thân hình “đồng hồ cát” với ba vòng rõ ràng, hoặc đôi mắt biếc mơ màng đắm say,…

Dường như ở bất kỳ thời đại hay quốc gia nào, con người cũng tự vạch ra cho mình những định nghĩa để đánh giá nhan sắc của một người phụ nữ, cũng là chiếc còng giam trói buộc sự tự tin của chính họ. Có bao giờ bạn tự hỏi, có phải bạn đang mải miết chạy đua với những tiêu chuẩn của xã hội mà quên đi bản thân mình không?

Trong hành trình rong ruổi trên những dải chất miền Trung, tôi đã gặp T. – một người bản xứ thú vị. Cuộc gặp gỡ giữa hai chúng tôi cũng là trải nghiệm đáng giá nhất trong chuyến đi năm đó.

T. luôn tin rằng làn da ngăm đặc trưng hay thân hình quá to cao so với chuẩn mực phụ nữ Á Đông của mình khiến cô trông thật quyến rũ, riêng biệt và khỏe mạnh. Dấu chân chim in hằn trên khóe mắt lại là minh chứng cho thấy T. đã cười rất nhiều, cũng như đã luôn lạc quan, niềm nở với mọi người và hết mình tận hưởng cuộc sống.

Có thể bạn sẽ không ấn tượng với cô gái này ở ánh nhìn đầu tiên, nhưng tôi tin chắc một lúc nào đó, bạn sẽ phải tự nhủ, cô ấy thật đẹp! Không như những mỹ nhân chỉ nhìn một lần rồi lại quên, vẻ đẹp của T. toát lên từ sự tự tin và niềm hạnh phúc, từ một trái tim chất chứa nhựa sống lẫn một tâm hồn phóng khoáng, hoang dại. Nó đặc biệt và tràn đầy sức sống, khiến người đối diện không thể kiềm lòng mà thổn thức đắm say.

Tôi luôn tin rằng con người ta càng lớn thì niềm vui mỗi độ Tết đến xuân về sẽ càng không còn nguyên vẹn. Đối với tôi, lúc những rặng mây đánh rơi vài tia nắng đầu tiên sau những ngày đông ảm đạm, hay đàn én chao liệng đánh rơi tiếng hoan ca, cũng là khi mẹ tôi thêm một lần đánh rơi tuổi trẻ.

Cọng cỏ nhành cây già cỗi, héo tàn cũng sẽ dần được tái sinh bởi chồi non nảy lộc. Nhưng thế gian này làm gì có thứ nào đủ khả năng hồi sinh mái tóc đen nhánh của mẹ, hay xóa mờ những vết chai và mấy đường nứt nẻ trên đôi bàn tay gầy guộc, xanh xao đến nao lòng ấy.

Vậy mà tôi vẫn thấy mẹ tôi đẹp, hơn ai hết! Nét đẹp của bà là sự kết tinh của bao tháng ngày dầm mưa dãi nắng, của những hôm tảo tần sớm tối cho tổ ấm của mình, và đặc biệt là của tình yêu bền bỉ, giàu hy sinh của một đấng sinh thành.

Thật vậy, cái đẹp không chỉ đơn thuần được đánh giá bằng một sống mũi cao hay một chiếc cằm nhọn. Bạn vốn là cá thể riêng biệt và duy nhất, tại sao phải trói buộc mình bằng một hình mẫu cứng nhắc hay một “chiếc lồng” khô khan? Vốn dĩ một chú chim bị nhốt trong chiếc lồng son, dù chiếc lồng ấy có đẹp đến cỡ nào, thì cũng không thể cất lên tiếng hót ngọt ngào, da diết bằng chú chim được tự do sải cánh nơi núi rừng xanh thẳm.

Emma Watson từng chia sẻ: “Xinh đẹp không phải là có mái tóc dài, đôi chân thon, làn da rám nắng hay hàm răng hoàn hảo. Xinh đẹp là khuôn mặt của người đã từng khóc và bây giờ mỉm cười; xinh đẹp là vết sẹo trên đầu gối ta ngã lúc còn là một đứa trẻ; xinh đẹp là quầng mắt thâm khi tình yêu khiến ta thao thức không ngủ được; xinh đẹp là khi ngái ngủ lúc chuông báo thức reo; xinh đẹp là lúc lớp trang điểm trôi đi sau khi tắm; xinh đẹp là khi ta cười vì một trò đùa chỉ mình ta hiểu; xinh đẹp là khi bắt gặp một ánh mắt và cảm thấy ngại ngùng; xinh đẹp là khi ta liếc mắt nhìn trộm ai đó và cả khi ta bật khóc vì những ngộ nhận của chính mình. Xinh đẹp là những gì chúng ta cảm nhận từ nội tâm mà cũng thể hiện bên ngoài; xinh đẹp là những dấu vết từ cuộc sống, là tất cả mọi hồi hộp và yêu thương mà ký ức để lại cho chúng ta. Xinh đẹp là để bản thân mình được sống.”

Nói cách khác, xinh đẹp không phải là một món quà từ trên trời rơi xuống, hay sự may mắn được ban tặng kể từ lúc sinh ra như nhiều người vẫn thường lầm tưởng, mà là cả một quá trình đấu tranh để yêu quý bản thân, tin tưởng vào chính mình, tin rằng mình sẽ nhận được tất cả những điều mình xứng đáng nếu không ngừng nỗ lực và yêu thương, chia sẻ.

Mỗi người phụ nữ hãy nhớ rằng, có thể bạn không phải là đóa hoa hồng đỏ rực rỡ và kiêu sa, nhưng bạn chính là nhánh hồng xanh nhã nhặn và thanh khiết, đủ lay động hồn người, cũng đủ để khiến bạn luôn xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất.

CATHERINE

Rate this post